Songs about Hanoi

Hà Nội  lời ca cho màu lá

T T P, Tha hương 11 June 2017, Lời ca cầu cho những hàng cây còn sót lại, Bạn tìm được bao nhiêu giai điệu thân quen?

Hà Nội ơi, một trái tim hồng.

Hàng cây xanh bao mùa lá đỏ,

con sông Hồng chảy dài nhung nhớ,

Hồng Hà ơi buồm ai khe khẽ thuyền về 

Cành me thì thầm gục đầu vào dĩ vãng 

Tiếng ve kêu râm ran suốt đêm hè 

Giọng dân ca sao gợi nhắc hồ Gươm. 

Hà Nội ơi xanh xanh liễu rủ mặt hồ Gươm 

Cô đơn sấu rụng ngoài ngõ vắng 

Hà Nội ơi. 

Những con đường rất xanh  

Những cây bàng, cây me, cây cơm nguội. 

Những con đường ngoại ô nắng chói 

Những con đường đầy hoa tháng sáu hè sang. 

Nhớ phố Thâm Nghiêm rợp bóng cây

Tiếng ve ru những trưa hè

Hà Nội ơi

Nhớ phố Quang Trung, đường Nguyễn Du 

Những đêm hoa sữa thơm nồng

Nhớ Mùa Thu Hà Nội

(Trịnh Công Sơn)

Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, 

nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu. 

Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội, 

mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió, 

mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ, 

cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân qua. 

Hồ Tây chiều thu, mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi. 

Màu sương thương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời. 

Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người, 

lòng như thầm hỏi, tôi đang nhớ ai, 

sẽ có một ngày trời thu Hà Nội trả lời cho tôi, 

sẽ có một ngày từng con đường nhỏ trả lời cho tôi. 

Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội, nhớ đến một người ... 

Để nhớ mọi người.

 Nổi Lòng Người Đi

Hồ gươm hôm nay chiều về thu 

Mặt nước xanh xanh lặng lờ trôi 

Soi bóng tháp Rùa như đắm chìm trong nắng vàng 

Nghiêng nghiêng hàng dương liễu 

Mùa thu, cốm đầu mùa dịu ngọt. 

Trên cao, hoa sữa hương ngạt ngào. 

Và lá bay trong chiều thu, 

lá bay ven hồ Tây, 

lá bay trong lòng tôi

Trời Thủ Đô ngọt ngào hoa sữa 

Thơm tóc em từ câu hát ngày xưa 

Trời Thủ Đô dịu dàng hương cốm 

Xanh biếc xanh nụ hoa sữa trời xanh 

Hà Nội Ơi Thầm Hát Trong Tôi,

Một ngõ vắng xôn xao, nằm trong lòng phố lớn 

Một tiếng nói yêu thương, cho lòng thêm tơ vương 

Một đám lá thu bay, rắc vương đầy ngõ vắng 

Một chùm hoa trưa nắng, xôn xao cả lòng tôi

Tháng tám mùa thu,  lá khởi vàng em nhỉ 

Từ độ người đi, thương nhớ âm thầm 

Hà Nội mùa thu, 

cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, 

 phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu.

Hà Nội mùa thu,

mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió,

mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ,

cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân qua.

Hà Nội mùa thu, Hà Nội gió 

Xôn xao con đường xôn xao lá 

Nhoà phố mong manh nhoè phố mưa 

Chợt nắng long lanh chợt nắng thưa 

Hà Nội trong mắt ai, bao buồn vui góc phố em 

Nghe tiếng chuông ban chiều gọi ... 

Hà Nội trong mắt em, hay mùa thu tiếng lá rơi 

Hà Nội mùa này chiều không buông nắng

Phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô

Quán cóc liêu xiêu một câu thơ…

Mùi hoa sữa nồng nàn căn phòng nhỏ, 

Đêm cuối thu, trăng lạnh mờ sương.

 im lặng phố khuya không gian dạ hương sâu thẳm 

Từng tiếng chim đêm khắc khoải vọng về 

 mênh mông gương hồ hiu hắt soi những cây bàng lá đỏ 

Từng hàng cây góc phố ngây ngô nhìn nhau 

Chiều Đông Hà Nội sương giăng phố vắng 

hàng cây lặng câm, hát câu mặc trầm 

Gió mùa đông bắc se lạnh

Chút lá thu vàng đã rụng, chiều nay cũng bỏ ta đi. 

Đêm mùa đông đi trên con đường quen 

Nghe tiếng rao bồi hồi nỗi nhớ 

Đâu hàng cây quạnh hiu phố cũ? 

Hà Nội ơi đêm mùa đông, Hà Nội ơi… 

Em bên anh, ta bước đi nghe lòng nghĩ suy gì 

Ta còn em mùi hoàng lan

Ta còn em mùi hoa sữa

 Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông

Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông

Hà Nội Ngày Trở Về,

Chẳng thể nào qua hết từng con phố 

Nhưng còn đó mua thu, mùa thu đầy gió 

Và rêu phong bên những gốc cây già 

vội vã trở về vội vã ra đi,

xa mỗi hàng cây góc phố thân quen,

Hà Nội ơi, hướng về thành phố xa xôi 

Hà Nội ơi, phố phường dãi ánh trăng mơ 

Liễu mềm nhủ gió ngây thơ thấu chăng lòng khách bơ vơ 

Hà Nội Và Tôi,

Thời gian có bao giờ phôi phai. 

Như nước Hồ Gươm xanh vời vợi, 

Như hương hoa sữa nồng nàn đắm đuối. 

Bước chân tôi qua bao nẻo đường. 

Vẫn mong một ngày trở về quê hương.

Chiều Hà Nội

Tác giả: Vũ Quang Trung

Hà Nội trong mắt ai, bao buồn vui góc phố em 

Nghe tiếng chuông ban chiều gọi ... 

Hà Nội trong mắt em, hay mùa thu tiếng lá rơi 

Và em đến với tôi một chiều, chiều Hà Nội 

Ngày lại ngày góc phố, anh trông tôi bước đi 

Từng giọt nắng hát ca, hòa nhịp trái tim 

Hà Nội trong mắt ai, bao buồn vui góc phố em 

Nghe tiếng chuông ban chiều gọi ... 

Hà Nội trong mắt em, hay mùa thu tiếng lá rơi 

Chiều hôm đó đến với tôi một chiều, chiều Hà Nội 

Ngày lại ngày góc phố, tôi lang thang bước đi 

Còn đâu nữa tiếng hát ca ngày nào với anh 

** 

Anh xa em, lá thu rơi, ngập đường ngập phố 

Anh xa em, đường phố như say, dòng người đó đây 

Anh xa em, để tiếng chuông khua lạnh lùng thành 

Đừng xa em, đến bên em, trọn đời hỡi anh

Hướng Về Hà Nội

Tác giả: Hoàng Dương

Hà Nội ơi, hướng về thành phố xa xôi 

Ánh đèn giăng mắc muôn nơi áo màu tung gió chơi vơi 

Hà Nội ơi, phố phường dãi ánh trăng mơ 

Liễu mềm nhủ gió ngây thơ thấu chăng lòng khách bơ vơ 

Hà Nội ơi, những ngày vui đă ra đi, 

Biết người có nhớ nhung chi, 

Hết rồi giây phút phân ly 

Hà Nội ơi, dáng huyền tha thướt đê mê, 

Tóc thề thả gió lê thê 

Biết đâu ngày ấy anh về 

Một ngày mùa chinh chiến ấy, 

Chim đã xa bầy mịt mờ bên trời bay 

Một ngày tả tơi hoa lá, 

ngóng trông về xa ... luyến thương hình bóng qua 

Hà Nội ơi, nước hồ là ánh gương soi, 

Nắng hè tô thắm lên môi, thanh bình tiếng guốc reo vui 

Hà Nội ơi, kiếp đời muôn hướng buông trôi 

Nhớ về người những đêm rơi 

Nhắn theo ngàn cánh chim trời 

2. 

Hà Nội ơi, hướng về thành phố xa xưa, 

Mắt buồn lồng những đêm mưa, 

Não nùng mây gió đong đưa 

Hà Nội ơi, nỗi lòng gởi gấm cho nhau, 

nhớ hoài chỉ biết thương đau, 

đắng cay chờ những kiếp sau. 

Hà Nội ơi, những ngày thơ ấu trôi qua, 

mái trường phượng vĩ dâng hoa 

dáng chiều ủ bóng tiên nga. 

Hà Nội ơi, mắt huyền ngây ngất đê mê, 

tóc thề thả gió lê thê, cứ tin ngày ấy anh về 

Một ngày tàn cơn chinh chiến, 

lửa khói lắng chìm, tìm về nơi bờ bến 

Một ngày hồng tươi hoa lá 

Hát câu tình ca nói lên lời thiết tha 

Hà Nội ơi, biết người còn có trông mong, 

Hướng về ai nữa hay không những ngày xa vắng bên sông. 

Hà Nội ơi, những chiều sương gió dâng khơi 

Có người lặng ngắm mây trôi, 

Biết bao là nhớ tơi bời ...

Hà Nội Mùa Thu

Tác giả: Vũ Thanh

Em nghe chăng, trong lắng sâu nơi hồng trái tim mình 

Hà Nội mùa thu, ôi sao xuyến trong lòng ta 

Như bâng khuâng nghe gió đưa 

Vang vọng giữa Ba Đình 

Lời Người thu năm ấy 

Màu cờ thu năm ấy 

Vẫn đây xanh trời mây 

Thu đi dài năm tháng 

Vinh quang và duyên dáng 

Cho ta khuôn mặt sáng ngời 

Dáng vóc của Thủ Đô 

Ôi sao yêu quý, Hà Nội ơi! 

Em bên anh, ta bước đi nghe lòng nghĩ suy gì 

Hà Nội, tim ta đó 

Dặm dài trong gian khó 

Vẫn ngát xanh, xanh mùa thu

Hà Nội Và Tôi

Tác giả: Nhạc Lê Vinh, thơ Hoàng Phủ Ngọc Tường

Nơi tôi sinh Hà Nội. 

Ngày tôi sinh một ngày bỏng cháy. 

Ngõ nhỏ phố nhỏ, nhà tôi ở đó. 

Đêm lặng nghe trong gió 

Tiếng sông Hồng thở than. 

Những ngày tôi lang thang, 

Tôi mới hiểu tâm hồn người Hà Nội. 

Mộc mạc thôi mà sao tôi bồi hồi. 

Mộc mạc thôi mà sao tôi nhớ mãi. 

Tuổi thơ đã đi qua không trở lại. 

Cháy hết mình cánh phượng nhẹ nhàng rơi. 

Hà Nội ơi! Hà Nội ơi ! 

Cái ngày tôi chia xa Hà Nội, 

Giờ ra đi mới thấy lòng tiếc nuối. 

Những kỷ niệm một thời nông nổi, 

Cứ thôi thúc hoài, khắc khoải nơi trái tim. 

Hà Nội ơi ! Hà Nội ơi! 

Khát vọng trong tôi, tình yêu trong tôi. 

Thời gian có bao giờ phôi phai. 

Như nước Hồ Gươm xanh vời vợi, 

Như hương hoa sữa nồng nàn đắm đuối. 

Bước chân tôi qua bao nẻo đường. 

Vẫn mong một ngày trở về quê hương. 

Ngõ nhỏ, phố nhỏ nhà tôi ở đó. 

Trong giấc mơ tôi vẫn thầm mơ.

Có phải em mùa thu Hà Nội

Nhà thơ Tô Như Châu

Tháng tám mùa thu 

    lá khởi vàng em nhỉ 

Từ độ người đi 

    thương nhớ âm thầm 

Chiều vào thu nghe lời ru gió 

Nắng vàng lơ lửng ngoài hiên 

Mắt nai đen mùa thu Hà Nội 

Nghe lòng ấm lại tuổi phong sương 

May mà có em cho đường phố vui 

May còn chút em trang sức sông Hồng 

Một sáng vào thu bềnh bồng hương cốm 

Đường Cổ Ngư xưa bắt bước phiêu bồng 

Thôi thì có em đời ta hy vọng 

Thôi thì có em sương khói môi mềm 

Có phải em mùa thu Hà Nội 

Nghe đâu đây lá ướt và mi xanh 

Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát 

Lững thững Hồ Tây một dáng Kiều 

Có phải em mùa thu Hà Nội 

Nghìn năm sau níu bóng quay về 

Phải nơi đây miền Thanh, Nghệ Tĩnh 

Phải nơi đây Hồng Lĩnh - Ba Vì 

Phải nơi đây núi Nùng, sông Nhị 

Lớn đậy con người đất Tổ Hùng Vương 

Anh sẽ đi 

Cả nước Việt Nam yêu dấu 

Đẹp quê hương gặp lại tình người 

Bước nhỏ long lanh hồn nghệ sĩ 

Mơ Quang Trung vó ngựa biên thuỳ 

Ngày anh đi 

Nhất định phải có em 

    đường cỏ thơm giong ruổi 

Sẽ ghé lại Thăng Long 

    thăm Hoàng Thành, Văn Miếu 

    chắc rêu phong đã in dấu bao ngày 

Đã nghe 

    bập bùng trống trận 

Ngày chiến thắng Điện Biên 

Sáng hồn lửa thiêng 

Xuôi quân về giữ quê hương 

Hôm nay mùa thu 

Gió về là lạ 

Bỗng xôn xao con tim lời lá 

Bỗng xôn xao rơi vàng tiếng gọi 

Lệ mừng gặp nhau ngàn phím dương cầm 

Có phải em mùa thu Hà Nội 

Ngày sang thu lót lá em nằm 

Bên trời xa sương tóc bay 

Hà Nội ơi em có hay 

Quê hương thần thoại hiển linh hồn sông núi 

Nắng thu muôn màu rực rỡ trong hồn anh

Đà Nẵng, tháng 8-1970

 Hà Nội mùa vắng những cơn mưa

Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa

Cái rét đầu đông khăn em hiu hiu gió lạnh

Hoa sữa thôi rơi, em bên tôi một chiều tan lớp

Đường cổ ngư xưa chầm chậm bước ta về

[Điệp khúc:]

Hà Nội mùa này chiều không buông nắng

Phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô

Quán cóc liêu xiêu một câu thơ

Hồ Tây, Hồ Tây tím mờ

Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ

Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay

Hơi ấm trao em tuổi thơ ngây

Tưởng như, tưởng như còn đây

Nhớ về Hà Nội

Tác giả : Hoàng Hiệp: 

Ngày trước cứ 5h chiều,đài truyền hình Hà nội lại phát bài này hoặc bài "Trời Hà nội xanh". Hồng Nhung vẫn là ca sĩ hát bài này hay nhất. Nhưng kể từ khi vào SG chị đã bị  mất chất, hát không còn hay như xưa. Giờ đây nếu nghe Hồng Nhung hát lại bài này thì sẽ rất thất vọng, Cứ mỗi lần đến câu " đất rung ,ngói tan, gạch nát"  tưởng như đất đang rung thật dưới chân mình. Bài ca này sẽ đi cùng năm tháng, những ca sĩ này chẳng ở cùng tháng năm. Mỗi lần bài hát cất lên, cha tôi lại kể về kỷ niệm chiến tranh. Nhà tôi ở ngay Ô chợ dừa , năm đó gia đình người bạn thân của bố tôi gồm 9 người, cha mẹ chồng, vợ chồng người bạn và 5 đứa con, đã chết mất xác khi bom rơi trúng hầm, Và phố Khâm Thiên hoang tàn đổ nát sau trận bom hàng tháng sau vẫn phải phun foocmon để tránh mùi thối dó xương thịt người dính trên các bức tường đổ nát và những đống gạch vụn. Không thể quên và không đường phép quên  những ký ức đau thương đó.

Dù có đi bốn phương trời lòng vẫn nhớ về Hà Nội

Hà Nội của ta, Thủ Đô yêu dấu

Một thời đạn bom, một thời hòa bình 

Nhớ phố Thâm Nghiêm rợp bóng cây

Tiếng ve ru những trưa hè

Và nhớ những công viên vừa mới xây

Bước chân em chưa mòn lối

Ôi nhớ Hồ Gươm xanh thắm 

Nơi Tháp Rùa nghiêng soi bóng 

Thành cũ Thăng Long hồn nước non thiêng 

Còn lắng đâu đây dấu xưa oai hùng

Hà Nội ơi

Nhớ những cơn mưa dài cuối đông

Áo chăn chưa ấm thân mình

Và nhớ lúc bom rơi thời chiến tranh

Đất rung ngói tan gạch nát

Em vẫn đạp xe ra phố

Anh vẫn tìm âm thanh mới

Bài hát đôi ta là khúc quân ca

Là ước mơ xa hướng lên Ba Đình

Tràn niềm tin

Nhớ những con đê thành lối xe

Bước chân năm tháng đi về

Và nhớ tiếng leng keng tàu sớm khuya 

Hướng ra Đống Đa, Cầu Giấy

Ôi nhớ Thủ Đô năm ấy

Ta đánh giặc trên mâm pháo

Truyền thống cha ông gìn giữ non sông 

Từ thuở Thăng Long vẫn mang trong lòng

Hà Nội ơi

Nhớ phố Quang Trung, đường Nguyễn Du 

Những đêm hoa sữa thơm nồng

Và nhớ, nhớ bao khuôn mặt mến thân 

Đã quen bước chân giọng nói

Ôi nhớ chiều ba mươi Tết

Chen giữa đào hoa tươi thắm

Đường phố đông vui chờ đón tân niên

Là phút thiêng liêng lắng nghe thơ người

Hà Nội ơi

Dù có đi bốn phương trời lòng vẫn nhớ về Hà Nội

Hà Nội của ta, Thủ Đô yêu dấu

Một thời đạn bom, một thời hòa bình

Hà Nội Đêm Trở Gió 

Tác giả: Trọng Đài

Những con đường thân quen còn đó

Tiếng rao vang đâu đây nghe động trời đêm.

Hồng Hà ơi buồm ai khe khẽ thuyền về

Cành me thì thầm gục đầu vào dĩ vãng

Tiếng ve kêu râm ran suốt đêm hè

Giọng dân ca sao gợi nhắc hồ Gươm.

Hà Nội ơi xanh xanh liễu rủ mặt hồ Gươm

Cô đơn sấu rụng ngoài ngõ vắng

Con sóng nào vẫn vỗ về vào đam mê

Hà Nội ơi, Hà Nội ơi.

[ĐK:]

Ta nhớ không quên những tháng năm qua

Một nét riêng tư gợi nhắc cho ai

Là nhắc đến những kỷ niệm đã qua.

Hà Nội ơi nhớ về mùa thu tháng mười

Áo học trò xanh những hàng me

Hà Nội ơi ta nhớ không quên

Hà Nội ơi trong trái tim ta.

Chiều mùa thu gió về rộng trên phố phường

Nắng vàng hồng tươi những nụ cười

Hà Nội ơi ta nhớ không quên

Hà Nội ơi trong trái tim ta.

Hà Nội ơi tươi xanh màu áo học trò

--- Em ơi Hà Nội phố ---

Em ơi, Hà Nội phố

Ta còn em mùi hoàng lan

Ta còn em mùi hoa sữa

Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ

Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềmTa còn em cây bàng mồ côi mùa đông

Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông

Mảnh trăng mồ côi mùa đôngMùa đông năm ấy

Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ

Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân

Ta còn em một màu xanh thời gian

Một chiều phai tóc em bay

Chợt nhòa, chợt hiện

Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố

Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đườngTa còn em hàng phố cũ rêu phong

Và từng mái ngói xô nghiêng

Nao nao kỷ niệm

Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng

Chợt hoàng hôn về tự bao giờ

Tôi xa Hà Nội năm lên mười tám, khi vừa biết yêu! 

Bao nhiêu mộng đẹp yêu thương thành khói tan theo mây chiều 

Hà Nội ơi, nào biết ra sao bây giờ? 

Ai đứng trông ai ven hồ, khua nước trông như ngày xưa. 

Tôi xa Hà Nội năm em mười sáu, xuân tròn đắm say 

Đôi tay ngọc ngà dương gian tình ái, em đong thật đầy! 

Bạn lòng ơi, ngày ấy tôi mang cây đàn 

Quen sống ca vui bên nàng, nay khóc tơ duyên lìa tan! 

Giờ đây biết ngày nào gặp nhau? 

Biết tìm về nơi đâu, ân ái trao nàng mấy câu? 

Thăng Long ơi, năm tháng vẫn trôi giữa dòng đời 

Ngậm đắng nuốt cay nhiều rồi, Hồ Gươm xưa vẫn chưa phai mờ! 

Hôm nay Sài Gòn bao nhiêu tà áo khoe mầu phố vui 

Nhưng riêng một người tâm tư sầu vắng đi trong bùi ngùi! 

Sài Gòn ơi, mộng với tay cao hơn trời 

Tôi hái hoa tiên cho đời, để ước mơ nên đẹp đôi!

Mong Về Hà Nội

Nhạc sĩ: Dương Thụ

Những con đường rất xanh của Hà Nội. 

Những cây bàng, cây me, cây cơm nguội. 

Những con đường ngoại ô nắng chói 

Những con đường đầy hoa tháng sáu hè sang. 

Những phố phường rất xưa của Hà Nội. 

Những hàng đào, hàng ngang, hàng vải 

Những phố phường dọc ngang lối cũ 

Những mái nhà ngẩn ngơ nỗi nhớ 

trên từng viên ngói vỡ. 

Tôi mong về Hà Nội 

Để nghe gió sông hồng thổi 

Để thương áo lên cài vội 

Một chiều đông rét mướt 

Tôi Mong về về hà nội 

Tìm lại tiếng ve này trẻ dại 

Giọt sương rớt trên cành đào phai 

Mùi hương ngát nghi tàm thủa ấy 

Những hạt mưa bụi rơi

Ngõ Vắng Xôn Xao

Tác giả: Trần Quang Huy

Một ngõ vắng xôn xao, nằm trong lòng phố lớn 

Một tiếng nói yêu thương, cho lòng thêm tơ vương 

Một đám lá thu bay, rắc vương đầy ngõ vắng 

Một chùm hoa trưa nắng, xôn xao cả lòng tôi (*1) 

Tôi yêu người, làm một bông hoa nắng (*2) 

Tôi yêu người, làm ngõ vắng dịu êm (*3) 

Trong yên lặng, mà lại mênh mông lắm 

Hãy ngước nhìn kìa trời xanh bao la ! 

Vì nắng mãi nên mưa 

Gội trưa hè loang nước 

Vì muốn nói với nhau 

Nên nhìn nhau thêm lâu 

Chiều ngõ vắng xôn xao 

Có thêm bầy bé gái 

Cùng nhảy dây khoe áo 

Giăng hoa ngập hồn tôi 

Khi con người để lòng yêu ngõ vắng (*4) 

Thêm rung động, được đứng ngắm trời mây (*5) 

Ai đã từng một lần qua nơi ấy 

Khi xa rồi lòng bỗng thấy xôn xao !

Chiều Hồ Gươm

Nhạc sĩ: Trần Thụ

Hồ gươm hôm nay chiều về thu 

Làn nước xanh xanh lặng lờ trôi 

Soi bóng tháp rùa 

Như đắm chìm trong nắng vàng 

Nghiêng nghiêng hàng dương liễu 

Hồ gươm thân yêu của thủ đô 

Hồ gươm bông hoa của thành phố 

Tỏa hương ngát lành 

Trong mỗi người 

Như nhớ lại bao nhiêu kỉ niêm xưa 

Trăng vàng mùa thu từ từ lên từ từ lên 

Ngời chiếu sáng xung quanh hồ 

Đường phố vui đón ánh trăng ngà 

Những đôi lứa bên nhau nụ cười thắm 

Hồ gươm hôm nay chiều về thu 

Làn nước xanh xanh lặng lờ trôi 

Lung linh ánh đèn muôn sắc màu 

Như đắm chìm trong sương chiều buông xuống 

Hồ gươm thân yêu của thủ đô 

Hồ gươm bông hoa của thành phố 

Tỏa hương ngát lành 

Trong mỗi người như nhớ lại bao nhiêu kỉ niệm xưa 

Hồ gươm hôm nay chiều về thu 

Mặt nước xanh xanh lặng lờ trôi 

Soi bóng tháp Rùa như đắm chìm trong nắng vàng 

Nghiêng nghiêng hàng dương liễu 

Hồ gươm thân yêu của thủ đô 

Hồ gươm bông hoa của thành phố 

Tỏa hương ngát lành trong mỗi người 

Như nhớ lại bao nhiêu kỉ niệm xưa 

Trăng vàng từ từ lên từ từ lên 

Ngời chiều sáng xung quanh hồ 

Rạng rỡ soi sáng những gương mặt 

Những đôi mắt ánh lên niềm hẹn ước 

Hồ gươm hôm nay chiều về thu 

Mặt nước xanh xanh lặng lờ trôi 

Lung linh ánh đèn muôn sắc màu 

Trong sương chiều buông xuống

Đoản Khúc Thu Hà Nội (Đoản Khúc Mùa Thu Hà Nội)

Tác giả: Trịnh Công Sơn

Bởi vì mùa thu tôi ở lại 

Hà Nội mùa thu Hà Nội thu 

Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ 

Không bởi vì em hay vì em 

Hà Nội mùa thu Hà Nội gió 

Xôn xao con đường xôn xao lá 

Nhoà phố mong manh nhoè phố mưa 

Chợt nắng long lanh chợt nắng thưa 

Bởi vì mùa thu tôi ở lại 

Hồng má môi em hồng sóng xa 

Vì một bàn tay không ngần ngại 

Tặng hết cho tôi một phố chờ 

Sẽ thêm một đời nhớ trăng Hà Nội Thu ơi!

Thu Quyến Rũ -  

Sáng tác: Đoàn Chuẩn - Từ Linh 

Anh mong chờ mùa Thu! 

Trời đất kia ngả màu xanh lơ... 

Ðàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa... 

Bên những bông hồng đẹp xinh! 

Anh mong chờ mùa Thu! 

Dìu thế nhân dần vào chốn Thiên Thai... 

Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay 

Mùa Thu quyến rũ Anh rồị! 

Mây bay về đây cuối trời 

Mưa rơi làm rụng lá vàng 

Duyên ta từ đây lỡ làng 

Còn đâu những chiều 

Dệt cung đàn yêụ? 

Thu nay vì đâu nhớ nhiều 

Thu nay vì đâu tiếc nhiều 

Ðêm đêm nhìn cây trút lá 

Lòng thấy rộn ràng 

Ngỡ bóng ai về... 

Anh mong chờ mùa Thu! 

Tà áo xanh nào về với giấc mơ 

Màu áo xanh là màu Anh trót yêu! 

Người mơ không đến bao giờ...

Nỗi Nhớ Mùa Đông

Tác giả: Phú Quang

Dường như ai đi ngang cửa, 

Gió mùa đông bắc se lòng 

Chút lá thu vàng đã rụng 

Chiều nay cũng bỏ ta đi. 

Nằm nghe xôn xao tiếng đời 

Mà ngỡ ai đó nói cười 

Bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy 

Giờ đây cũng bỏ ta đi. 

Làm sao về được mùa đông 

Dòng sông đôi bờ cát trắng 

Làm sao về được mùa đông 

Để nghe chuông chiều xa vắng 

Thôi đành ru lòng mình vậy 

Vờ như mùa đông đã về 

Làm sao về được mùa đông 

Dòng sông đôi bờ cát trắng 

Làm sao về được mùa đông 

Mùa thu cây cầu đã gãy 

Thôi đành ru lòng mình vậy 

Vờ như mùa đông đã về

Lãng Đãng Chiều Đông Hà Nội

Tác giả: Phú Quang

Chiều đông sương giăng phố vắng 

hàng cây lặng câm, hát câu mặc trầm 

Ta còn chờ ai, nhạt phai sắc nắng 

Heo mây tan nhòa, bao giấc mơ xưa 

Giờ em mong manh như khói, 

Giờ ta nắng đã chiều rồi 

Tình xưa giờ như chiếc lá bay đi phương nào, tan tác muôn nơi 

Chợt nhớ ngày ấy, khi em qua phố một chiều 

Trao cho ta ấm nụ hôn dại, và vòng tay khao khát mong manh 

Chiều nay mình ta lang thang trên phố nhạt nhòa 

Sương giăng trắng niềm mong chờ 

Chợt chiều đông lạnh giá đến bơ vơ...

Im Lặng Đêm Hà Nội

Tác giả : Phú Quang

Chỉ còn mùa hoa sữa nồng nàn trong căn phòng nhỏ, 

Đêm cuối thu, trăng lạnh mờ sương.

Chỉ còn nỗi im lặng phố khuya không gian dạ hương sâu thẳm 

Từng tiếng chim đêm khắc khoải vọng về 

Chỉ còn mênh mông gương hồ, 

Hiu hắt soi những cây bàng lá đỏ 

Chỉ còn mênh mông gương hồ, 

Từng hàng cây góc phố ngây ngô nhìn nhau 

Chỉ còn hơi ấm mối t́ình đầu 

Em đi có đôi lần nhìn lại 

Chỉ còn em còn em im lặng đến tê người 

Hà Nội Trái Tim Hồng

Tác giả: Nguyễn Đức Toàn

Tôi hát bài ca ngợi ca Hà Nội,

ôi thủ đô tha thiết trong trái tim tôi.

Hàng cây xanh bao mùa lá đỏ,

con sông Hồng chảy dài nhung nhớ,

mùa thu đi qua từng phố nhỏ,

ôi Hồ Gươm, như một bài thơ. 

Hà Nội ơi có tự bao giờ,

mấy nghìn năm chói chang rực rỡ.

Hà Nội ơi náo nức bài ca,

vẫn âm vang, trong tâm hồn ta.

Người Hà Nội hôm nay ra đi,

mang theo mình bao nhiêu nỗi nhớ.

Những ánh đèn qua ô cửa sổ,

bầu trời đêm, cháy bỏng tình yêu.

Một chàng trai là chiến sỹ biên phòng,

một cô gái lên đường đi xa,

vẫn thủy chung với cả tấm lòng.

Hà Nội ơi, một trái tim hồng.

Hà Nội Ơi Thầm Hát Trong Tôi - 

Đi bên em trên đường Hà Nội 

Gió mùa Đông về nhè nhẹ mưa rơi 

Em lặng im thẹn thùng chẳng nói 

Chỉ để thương để nhớ trong tôi 

Mà để thương để nhớ trong tôi. 

Trời Thủ Đô ngọt ngào hoa sữa 

Thơm tóc em từ câu hát ngày xưa 

Tôi thấy như ấm từ hơi thở 

Mặt đường khuya nhẹ bước thân quen 

Hà Nội trên cao mây trời lộng gió 

Dáng thanh thanh trong sáng hồn thơ 

Tôi thấy như hoa đào chớm nở 

Một mùa xuân trong dáng đợi chờ. 

Trời Thủ Đô dịu dàng hương cốm 

Xanh biếc xanh nụ hoa sữa trời xanh 

Tôi thấy như trời đang đứng lặng 

Bài tình ca thầm hát trong tôi. 

Hà Nội lung linh lay hồ gió lộng 

Nói đi em câu nói mộng mơ 

Tôi thấy như hoa đào chớm nở 

Một mùa xuân duyên dáng đợi chờ. 

Hà Nội ơi, thầm hát trong tôi.

Hà Nội Ngày Trở Về

Tác giả: Phú Quang

Hà Nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ 

Tôi vội vã trở về 

Lấy cho mình dù chỉ là chút bóng đêm trên đường phố quen 

Dù chỉ là 1 chiều hương giăng lối cũ 

Tôi bồi hồi khi chạm bóng cửa Ô 

Như ngày xưa mỗi lần chạm vai gầy aó me. 

Ôi nỗi nhớ muôn đời vẫn thế 

Như giòng sông Hồng cuộn đỏ mãi trong tôi 

vội vã trở về vội vã ra đi 

Chẳng thể nào qua hết từng con phố 

Nhưng còn đó mua thu, mùa thu đầy gió 

Và rêu phong bên những gốc cây già 

Vội vã trở về cùng tháng năm xưa 

Sau những con đường dầu dãi nắng mưa 

Bên quán ngọ em buồn nghe lá trút 

Chiều mưa sa giăng kín phố dài 

Hà Nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ 

Tôi vội vã trở về để nghe tim rưng rưng trong nước hồ thu

Hà Nội Ngày Chia Xa

Tác giả: Hữu Xuân & Lê Kim Thanh

Mai ta xa rồi rời xa Hà Nội

xa mỗi hàng cây góc phố thân quen,

từng tiếng chuông chùa ngân nga chiều độ

mặt Hồ Gươm lung linh những ánh đèn.

Hà Nội ơi, bao nhiêu cho gió

xao động lòng ta đến tận bao giờ.

Nước Tây Hồ thì thầm con sóng

chiều bình yên nghe gió hát xôn xao.

Đành lòng xa nhé Hà Nội mến yêu ơi

dịu dàng quá cơn mưa mùa hạ đến.

Hà Nội ơi còn cồn cào chi nữa

những kỉ niệm xưa có bao giờ quên. 

Ước một ngày ta trở lại đây

nhẹ bước bên em trên đường Hà Nội. 

Ta vẫn có mình như ngày xưa ấy

xa nhau rồi, xa nhau rồi

lại gặp Hà Nội ơi…

Hà Nội Mùa Lá Bay

Tác giả : Hữu Xuân

Mùa thu, xanh một trời Hà Nội, 

em nghe thu hát ngang lưng trời . 

Từng con đường năm xưa, 

lối ta đi qua những ngày thơ ấu... 

Trong tim tôi Thăng Long Hà Nội, 

dẫu cách xa tôi vẫn yêu người . 

Ở nơi ấy giữ bao nhiêu kỷ niệm đời tôi . 

Mùa thu, cốm đầu mùa dịu ngọt. 

Trên cao, hoa sữa hương ngạt ngào. 

Hồ Tây chiều hôm nay, nỗi nhớ ai những tháng ngày xưa ấy. 

Mưa Ngâu rơi, rơi trên mặt hồ . 

Gió heo may tím ngát mong chờ . 

Tà áo trắng, tóc em bay trong chiều mùa thu. 

Ôi mùa thu, mùa thu Hà Nội, 

Trời xanh trong chẳng đâu xanh hơn thế. 

Và lá bay trong chiều thu, 

lá bay ven hồ Tây, 

lá bay trong lòng tôi

Đêm Mùa Đông Hà Nội

Tác giả: Hoàng Phúc Thắng

Đêm mùa đông đi trên con đường quen 

Nghe tiếng rao bồi hồi nỗi nhớ 

Đâu hàng cây quạnh hiu phố cũ? 

Hà Nội ơi đêm mùa đông, Hà Nội ơi… 

Đi tìm em ta men theo thời gian 

Qua tháng năm và mùa đông ấy 

Cho dù xa lòng ta vẫn nhớ 

Hà Nội ơi đêm mùa đông, Hà Nội ơi… 

Ơi đêm mùa đông Hà Nội thức trong mưa 

Anh đi tìm em như tìm về hạnh phúc 

Ơi đêm mùa đông Hà Nội buông hơi thở 

Ơi đêm mùa đông Hà Nội thức trong mưa

Chiều Mưa Hà Nội

Tác giả : Nguyễn Tiến

Chiều nay Hà Nội mưa rơi, rơi vào nỗi nhớ 

Chiều nay Hà Nội mưa rơi, rơi vào kỷ niệm! 

Mưa, mưa về trên phố xin hạt mưa rơi 

Về nơi miền thương nhớ 

Em gửi cơn mưa chiều về phương anh. 

Mưa mưa về trên phố nhớ chiều Hồ Tây 

Ai đợi chờ ai buông dài tóc mềm 

Ánh đèn vàng ngoại ô, đưa em về phố vắng 

Anh đếm hạt mưa rơi, đêm Hà Nội 

Hạt mưa bay bay vương đầy mái tóc 

Để chiều nay mưa rơi, đưa em vào nỗi nhớ... 

Mưa, mưa từ biển vắng xin hạt mưa rơi 

Về nơi miền thương nhớ 

Anh gửi cơn mưa chiều về phương em 

Mưa, mưa về trên phố nhớ chiều Hồ Tây 

Ai đợi chờ ai buông dài tóc mềm 

Giữa ngàn đảo trùng xa yêu từng hạt mưa rơi 

Ôi nhớ Hồ Gươm soi đêm Hà Nội 

Hạt mưa bay bay vương đầy vai áo 

Đảo chiều nay mưa rơi, đưa anh vào nỗi nhớ... 

Chia tay chiều mưa rơi 

Nụ hôn đầu nhớ mãi 

Gửi về đảo xa khơi 

Hà Nội chiều mưa... 

Anh đi chiều mưa rơi 

Nụ hôn đầu nhớ mãi 

Bao nhiêu hạt mưa rơi 

Đong đầy bấy nhiêu tình...!